Bạn đã từng phải CHỊU ĐỰNG ai đó/ hoàn cảnh nào đó trong công việc/ cuộc sống của mình?

Nếu ai đó hỏi mình câu này cách đây vài hôm, mình sẽ tự hào trả lời là “Chưa bao giờ!”.

Theo cách hiểu của mình, CHỊU ĐỰNG là yếu hèn, là không đủ mạnh để chiến thắng, để chống cự lại người kia, mặc cho họ muốn làm gì thì làm còn mình phải cắn răng chịu đựng; hoặc là không đủ giỏi, đủ thông minh để nhanh nhanh thay đổi tình thế.

Và thế là mỗi khi bị đặt vào hoàn cảnh phải chịu đựng một ai đó, điều gì đó, mình đã luôn chống cự quyết liệt, bằng mọi cách phải thoát ra cho bằng được. Xong rồi thấy tự hào vì đã cho ai đó “một bài học” hoặc thậm chí là đã “chết vinh còn hơn sống nhục”.

Nhưng rồi theo thời gian, mình nhận ra cái GIÁ để bước ra khỏi nghịch cảnh đắt đỏ dần theo năm tháng. Có đôi khi không có giá nào có thể chi trả được và thậm chí trí thông minh, sự khôn khéo cũng không có chỗ để dùng – ví dụ như là một kết quả xét nghiệm bất thường mà bác sỹ đề nghị phải tái khám sau vài tháng.

Trong lúc mình bắt đầu phải suy ngẫm lại về cái cách mình đã “chiến thắng nghịch cảnh” trong quá khứ thì một bài giảng về CHỊU ĐỰNG của Thiền sư Thích Nhất Hạnh đã đến thật đúng lúc.

Thầy giải thích:

“CHỊU tức là CHẤP NHẬN. “Chịu không, anh chịu không?” “Tôi chịu.” Cho dù có khó khăn, vất vả, cho dù có lao nhọc, dai dẳng, tôi vẫn gánh chịu được.”
“ĐỰNG” có nghĩa là CHỨA ĐỰNG.
Trích dẫn từ bài “Lượng Cả Bao Dung” (link ở phần comment)

Chỉ với mấy dòng giải nghĩa vô cùng gần gũi, dễ thương và dễ hiểu của Thầy, mà tâm trí mình sáng bừng. Mình cảm nhận Chịu đựng không hề yếu hèn hay khờ khạo; bên trong Chịu đựng là cả một trời NGHỊ LỰC, CAN TRƯỜNG và chứa đựng thật nhiều TÌNH THƯƠNG.

Vì Chịu đựng không phải là Patience (ngồi đó ấm ức, cắn răng chờ đợi cho những khó khăn qua đi) mà là INCLUSIVENESS – là sự thực tập để HIỂU, để THƯƠNG cho những người đang mang đến những thử thách, để có thể ĐỰNG được họ trong trái tim mình.

Bụt nói nếu trong một bát nước mà người ta thả vào một nắm muối thì nước ở trong bát đó uống không được. Nhưng nếu có một người đứng trên thuyền mà đổ một bát muối xuống dưới sông thì người ta vẫn có thể uống nước sông được như thường. Người ta uống nước sông được, không phải tại vì trong ấy không có muối, nhưng tại vì lòng sông quá lớn. Cho nên so với sông thì chút muối ấy không có nghĩa lý gì cả. Cũng vậy, khi ta có một nỗi khổ niềm đau, mà ta có một cái tâm quảng đại, thì nỗi khổ niềm đau đó không đủ sức làm cho ta đau khổ. Nó có đó chứ không phải là không có, nhưng vì ta có một sức chịu đựng rất lớn cho nên nỗi khổ niềm đau đó không có tác dụng gì trên cái tâm của chúng ta. Đó là nghĩa của chữ đựng.
[Trích từ bài Lượng Cả Bao Dung]

Thì ra để ĐỰNG được ai đó cũng không quá khó. Chỉ cần có thể CHỊU chấp nhận ở lại trong những tình huống khó khăn và học cách nhìn sâu để HIỂU, để THƯƠNG thì mới có thể mở rộng trái tim mà ĐỰNG được nhiều người/ nhiều nghịch cảnh.

Vài năm về trước nơi mình làm việc trải qua một cuộc thay đổi cấu trúc lớn. Vài đồng nghiệp mất việc. Một số luân chuyển sang team/ quốc gia khác, lương và các phúc lợi của họ bị thay đổi đáng kể. Vị trí của mình và team không bị ảnh hưởng gì; chỉ có một thay đổi “nhỏ”: sếp. Nhìn từ bên ngoài, có thể nói là tụi mình rất may mắn nhưng với người trong cuộc, nó là một cú sốc.

Mình đã sốc vì phong cách lãnh đạo mới, hoàn toàn đối lập với tất cả những người sếp đã từng làm việc và đi ngược lại với những giá trị mà bản thân mình trân quý. Lần lượt tầm mười người trong team đã rời bỏ vị trí. Có bạn ra đi sau vài tháng, có bạn hơn một năm.

Nhìn lại, mình nhận ra mặc dù cả bọn trong lúc tức tối hay lôi nhau ra nhỏ to rằng: “tụi mình đang chịu đựng…” nhưng thật ra không có đứa nào CHỊU CHẤP NHẬN để ĐỰNG được sếp của mình.

(Tụi) Mình đã chưa bao giờ chịu chấp nhận rằng quá khứ đã qua, rằng cho dù có yêu mến những người sếp cũ đến mấy thì cũng phải chia tay họ, rằng Chịu là phải chấp nhận bị thử thách, bị đặt vào những tình huống khó chịu/ căng thẳng…

“Why me? Tại sao phải là tôi (phải làm việc với người này)?” đã luôn là câu hỏi theo (tụi) mình từ ngày này sang ngày khác và người sếp ấy không hề có một mẩu cơ hội nào để lọt vào trái tim của tụi mình. Mình vẫn nhớ có lần người ấy đã gọi mình ra hỏi rất thật: “Kể cho tôi nghe bạn đã nghe người khác nói gì về tôi? Bạn đang suy nghĩ gì về tôi?” và mình đã trả lời “Nothing”.

Chuyện đã qua đã qua. Mình trân trọng những nỗ lực của bản thân, mình hiểu những giới hạn của chính mình và mình thương mình đã cố gắng không ngừng nghỉ mỗi ngày trong những ngày tháng gian nan ấy.

Mình biết ơn vì chọn lựa của mình, biết ơn vì được đi trên hành trình của ngày hôm nay. Và giờ đây mình tràn đầy hy vọng cho những thử thách đang chờ đợi mình phía trước.

Bạn có từng CHỊU thử thách trong quá khứ?

bạn đã ĐỰNG được thêm ai trong trái tim mình?

Link đọc bài “Lượng Cả Bao Dung”:

https://sentrangusa.com/2020/02/07/thich-nhat-hanh-luong-ca-bao-dung-nhan-ba-la-mat/?amp=1&fbclid=IwAR18RUERlqHHbliFUJM68JNtsm80L8MdG1zh2HboIsK9X1efTTNXfplHz3M