Dạo gần đây duyên số run rủi thế nào mà tôi được coach khá nhiều bạn có Futuristic. Đây là talent giúp người sở hữu nó có thể nhìn thấy tương lai và truyền cảm hứng cho những người xung quanh hướng về tương lai đó. Tôi là fan cuồng của triết lý ‘Sống chậm’ nhưng không khỏi ngưỡng mộ những bạn này vì bản thân đã ‘tình cờ’ được trải nghiệm cảm giác của một Futuristic.
Tôi là dân Bách Khoa. Ngày xưa chọn trường chắc là do Achiever xúi giục phải thi vào trường nào thật khó. Hậu quả là khi ra trường làm việc không đúng công việc mình yêu thích. Đến năm 27 tuổi mới làm lại từ đầu ở lĩnh vực Nghiên cứu thị trường và hậu quả là đến năm 30 tuổi vẫn chưa đạt được vị trí mình mong muốn. Trong khi bạn bè thì đã tiến khá xa còn mình thì đang báo cáo cho các bạn còn nhỏ tuổi hơn mình.
Tôi vẫn còn nhớ một chiều mùa đông ngồi đợi xe bus ở thành phố Canbera vắng vẻ sau giờ tan học. Trời lạnh căm căm, cây trơ trụi lá, đường phố vắng hoe không người qua lại. Ngồi cạnh tôi là một bác người Úc chừng 70. Sau khi biết tôi đang đi học thì rất tự nhiên bác cho tôi xem name card và rất tự hào bảo: Hồi xưa bác đã từng làm manager của một ngân hàng. Tôi không còn nhớ tên cái ngân hàng ấy, hoặc tại giây phút đó, cái title ‘Manager’ là thứ duy nhất đọng lại trong tâm trí tôi. Suy nghĩ đầu tiên là: ‘Có bao giờ đến năm 70 tuổi mình còn chưa được làm manager không?’ Sau cái hôm ấy, cái hình ảnh Manager đeo bám tôi dai dẳng. Nó làm tôi không ngủ được cái hôm sinh nhật lần thứ 30 của mình. Nó theo tôi đến trường học, về nhà và khắp mọi nơi. Tôi vẫn còn nhớ cái cảm giác khao khát đến cháy bỏng ấy. Một năm sau cơ hội đến. Rất bất ngờ và rất choáng ngộp – vị trí Manager trong mơ ở một công ty trong mơ. Nếu là tôi không có giấc mơ cháy bỏng ấy thì chắc chắn tôi đã không có can đảm nộp đơn ứng tuyển, luôn nỗ lực hết mình và không bỏ cuộc giữa chừng.
Trải nghiệm ấy giúp tôi hiểu được tầm quan trọng của một hình ảnh tương lai mà mình muốn hướng tới. Nó giống như một đích đến, một phần thưởng xứng đáng cho những nỗ lực của ngày hôm nay. Hình ảnh ấy sẽ giúp định hình những hành động và suy nghĩ của chúng ta trong hiện tại. Tôi đã thử áp dụng đặt câu hỏi gợi mở cho những bạn không có Futuristic suy nghĩ về hình ảnh tương lai. Kết quả là nhiều bạn đã từ bỏ được những thói quen không mong muốn, có định hướng rõ hơn về con đường sắp đi và thấy hào hứng hơn về tương lai phía trước. Còn bạn thì sao? Bạn đang đi đâu? Bạn mơ ước sẽ trở thành một người như thế nào trong 3-5 năm nữa?
Written by: Phạm Thị Thanh Thảo
Bạn có thể liên hệ tôi qua website https://overflowingbuckets.com hoặc LinkedIn https://www.linkedin.com/in/thao-pham-thi-thanh-404bb828/ để biết cách làm thế nào để vận dụng tài năng của mình để chạm đến ước mơ nhé!