Bình an (tạm dịch từ Peace) có nụ cười ấm áp của những tia nắng sớm. Đôi mắt bạn ấy trong veo như những giọt sương nằm e ấp trên mấy bé cải xanh. Ở cạnh Bình an, bao nhiêu mệt mỏi, căng thẳng bay biến hết. Chắc vì thế mà Bình an luôn xuất hiện trong danh sách ao ước của rất nhiều người, trong đó có mình.

Không biết người ta mưu cầu Bình an bằng cách nào, mình của nhiều năm về trước quyết tâm MUA cho bằng được Bình an. Mình nghĩ nếu lên được những vị trí mình hằng ao ước, được sống ở quốc gia nhiều người phải ganh tị, được làm ở những công ty danh giá, phải mua được những căn hộ sang trọng… thì sẽ đánh đổi được Bình an.

Bình an mua được thật đó. Bình an cười mãn nguyện đi vào giấc ngủ mỗi khi mình đạt được những cột mốc quan trọng. Bình an nằm dài tận hưởng tiếng sóng vỗ rì rầm ở những khu nghỉ dưỡng sang trọng. Bình an ngồi lặng ngắm mặt trời mọc ở xứ sở xa xôi nào đó mà không phải ai cũng có thể đặt chân tới …

Đã có một thời gian dài mình đã ngừng rượt đuổi Bình an. Chẳng phải mình không cần bạn ấy nữa mà vì mình không dám mơ có bạn ở bên. Mình không còn có thể mua được bạn nữa rồi. Cho đến một ngày cái bao tử mình nó đình công, không chịu làm việc, ăn gì cũng không tiêu, đã thế còn lén lút cố đẩy thức ăn chui ngược trở ra. Nó mệt mỏi, nó nhớ Bình an đến quay quắt.

Đó là một buổi chiều mưa tầm tả. Mình ngồi trên chiếc sofa chịu đựng cái sự ẩm ương của bao tử. Bên ngoài cửa sổ mưa rơi như trút. Mấy tán lá Lộc vừng lắc lư trong gió. Mưa nhảy nhót reo hò trên mặt lá. Mưa thi nhau lao vù vù xuống mặt sân. Chỉ có việc ngồi thở, cảm nhận cái bụng không tiêu phồng lên xẹp xuống rồi mỉm cười nhìn ngắm màn trình diễn của cây, của lá, lắng nghe tiếng gió, tiếng mưa, cảm nhận mùi đất, mùi cây cỏ được tắm mát, hơi thở lành lạnh của đầu hè mà cái bao tử của mình dịu lại. Mình thấy nhẹ nhõm và ấm áp, nhìn sang Bình an đã ở bên cạnh lúc nào không hay.

Đó là lần đầu tiên mình nhận ra Bình an không cần phải mua bằng tiền, bằng những chuyến đi nghỉ dưỡng đắt đỏ, hay bằng những thành tích mình ngày đêm ao ước. Đó là lần đầu tiên mình hiểu Bình an có thể được tạo ra, bất cứ khi nào mình muốn.

Chỉ cần mình tạm gác lại những bộn bề công việc, cho phép mình chậm lại mỉm cười chào buổi sáng với lũ rau ngoài sân, hít thở không khí trong lành của buổi tinh mơ tịch mịch, nghe bọn sẻ rục rịch gọi nhau thức dậy kiếm mồi, thỉnh thoảng chí chóe giành nhau hạt thóc, nghe tiếng trẻ con nhà hàng xóm ríu rít, lặng ngắm mưa rơi rào rào trên mát tôn, hít thở không khí lành lạnh của đất trời mùa mưa bão, hay đơn chỉ đơn giản là tận hưởng từng hơi thở nhẹ nhàng của một buổi thiền tập là Bình an đã hiện diện bên mình.

Bạn có đang mong chờ Bình an?
Bạn sẽ “mua” Bình an giống mình ngày ấy hay sẽ tự tạo Bình an cho riêng mình?

Thao Pham
ICF Professional Certified Coach

#loveYOURemotions