Cảm xúc thích thở. Đó là phát hiện “chấn động” của mình vào một hôm chiều muộn.

Hôm ấy Sợ đến gặp mình trong bữa ăn chiều. Nó nói “Nhìn kìa, má bạn đang ăn một tô mì hủ tiếu to đùng, rất ít rau, được nêm nếm bằng đường mía. Chút nữa đường huyết của má bạn sẽ tăng đột ngột cho mà xem”. Má nhất định ăn hết tô mì còn mình ngồi ăn cơm với Sợ.

Ăn xong mình ngồi đọc sách, hy vọng Sợ nó chán ngắt mấy câu chữ hàn lâm mà đi chỗ khác. Nhưng không, nó vẫn kiên nhẫn ngồi kế bên, chăm chú dán mắt vào sách đọc say sưa. Ngồi bên Sợ, hơi thở của mình mỗi lúc một nông, nặng nề, tim đập nhanh, hơi nhoi nhói, cổ nghèn nghẹn, vai bắt đầu gồng lên. Tự dung không khí ngột ngạt.

Mắt vẫn thấy chữ mà chữ không vào não. Mình gấp sách, tập trung vào từng hơi thở vào ra, cảm nhận sự phồng lên xẹp xuống của bụng, cảm nhận sự khó chịu ở lồng ngực, cảm nhận cơn nghẹn ở cổ, cảm nhận sự căng ở vai. Kỳ lạ thay, càng cảm nhận những điều khó chịu trên cơ thể, cơ thể càng dễ chịu. Hơi thở mỗi lúc một sâu hơn, nhẹ nhàng hơn, tim trở lại những nhịp đập bình thường, cổ nhẹ nhàng, cơ thể và tâm trí thư thái. Nhìn sang, Sợ đã lim dim gà gật.

Tò mò, mình thử áp dụng cách này mỗi khi Giận, Tức, Thất vọng đến thăm. Tất cả tụi nó cũng bị ru ngủ bằng những hơi thở mát lành, nhẹ nhàng, sâu, chậm. Khi tỉnh giấc, chúng luôn cho mình những bài học, giải pháp mà mình ít phải “giải trình” sau này với Nuối tiếc, Tội lỗi.

Chiêm nghiệm lại, mình nhận ra sau mỗi buổi thiền tập, tâm trí mình thường sáng hơn, năng lượng bình an nhiều hơn giúp mình có thể “nghe” được thông điệp của những bạn cảm xúc nhút nhát nhất. Đó là những đứa hay ẩn trốn rất kỹ, nhưng luôn nắm giữ chìa khóa của những vấn đề nan giải.

Rồi mình ngỡ ngàng nhận ra cái phát hiện “chấn động” ấy là chuyện thế giới nhiều người đã biết. Bạn thử tra cứu từ Mindfulness trên Amazon mà xem, có hơn 10.000 kết quả sẽ hiện ra. Rồi bạn vào Harvard Business Review hay vào website của Daniel Goleman (một trong những cây đại thụ trong lĩnh vực Trí tuệ Cảm xúc), bạn sẽ tìm thấy rất nhiều công trình nghiên cứu khoa học về sự hỗ trợ, tương tác qua lại giữa Mindfulness và Trí tuệ Cảm xúc.

Mình mỉm cười vui sướng và biết ơn. Biết ơn duyên lành đã cho mình biết đến Mindfulness và thế giới của những bạn Cảm xúc dễ thương. Sự phối hợp tuyệt vời này đã giúp mình trân trọng tất cả những cảm xúc, chiêm nghiệm được nhiều bài học quý về chính mình, từ đó yêu bản thân mình hơn và yêu mọi người xung quanh hơn, mỗi ngày một chút.

Thao Pham
ICF Professional Certified Coach

#loveYOURemotions