Hôm qua má ăn rau bị cụ Tào rượt phải đi mua Smecta. Không phải lỗi của rau. Vấn đề nằm ở chỗ cả lũ rau tụi nó đang phải xếp hàng dài đợi tới lượt vào bếp. =))

Mùa nắng trồng cây gì cũng tốt. Mà có thiệt không?

Trưa nay hai má con ngồi ăn dền luộc, nhớ lại năm năm trước hồi mới tập tễnh trồng rau, rồi cười ha ha. Những năm tháng đó, giờ ngẫm lại không hiểu sao mình đã “sống được” như vậy. =))

Ba làm nông mà ba trồng hoa chứ không trồng rau. Mình thích trồng thứ gì vừa đẹp vừa ăn được =)). Nếu có di truyền, chắc là niềm vui với đất với cây. Suy nghĩ rất đơn giản, ờ thì gieo hạt, bón phân, tưới nước thì sẽ có cái ăn.

Cải

Chẳng thể nhớ tại sao mình lại miệt mài gieo cải khi mới bắt tay làm vườn.

Gieo hạt. Hạt nẩy mầm. Tỉ mẩn tách cây con mang ra sân sau cấy. Cấy đau cả lưng. Sáng ra ốc nhí nhí ăn sạch.

Lại gieo, lại cấy. Tối tối rọi đèn đi bắt ốc. Đau lưng tập hai.

Ốc lại ăn. Không chịu thua ốc. Lại gieo, lại cấy. Lại bắt ốc. Lại đau lưng. Ốc thua mình. Cải nhiều đến mức ăn không nổi phải cho cô chú hàng xóm.

Rồi nhận ra: ủa mình không thích ăn cải. Sao không trồng thứ khác, chọn thứ gì ốc không thích ăn để đỡ mệt, cực và bực?

Hết cải. Nhà vẫn còn nhiều ốc. Tụi mình chung sống hoà bình. Ốc chỉ ăn rau bỏ đi, không ăn thứ đang trồng.

Dền

Gieo hạt. Tụi nó nẩy mầm chen chúc. Cây này lớn lấn cây kia ngã. Mình. Cứ vài ngày lại bốc đất ém thật nhẹ vào gốc cho lũ dền đứng vững. Dền: đứa nào mạnh thì đứng, đứa nào yếu vẫn ngã. Gieo một mớ ăn được chừng vài cây.

Lại gieo hạt. Lại mọc chen chúc. Mình. Chắc tụi này cần quy hoạch nơi ở chỉnh chu =)). Mang tụi nó đi cấy. Mỗi đứa một khoảng đất rộng cỡ hơn một lóng tay. Dền. Lớn lên xiêu vẹo phần vì bị bứng rễ mang đi chỗ khác, phần vì không được dựa dẫm, nương tựa lẫn nhau. Diện tích đất trồng thì nhiều mà ăn không được bao nhiêu.

Lại gieo hạt. Dền vừa lên li ti thì bọn sẻ sà xuống xơi. Dền con người ta có hai cái lá mầm bé tí mà tụi nó vặt xong thành hình cái nơ. =)) Không đủ lá hấp thụ ánh sáng mặt trời, tụi dền chết.

Nản. Mình bỏ cái khay trơ trọi đó đi thiền 10 ngày. Về tới nhà cháu hỏi: Cây gì vậy cô ba, con thấy không có cây nhưng vẫn tưới. Giờ tụi nó lớn. Ôi, dền. Dền MÚP MÍP – mấy hạt giống còn sót lại sau vụ thảm sát của se sẻ =)). Lá tụi nó mơn mởn. Thân mập ú không đỡ nổi cái đầu mỗi khi được tưới. Mềm, thơm, ngọt gì đâu.

Thì ra là phải gieo hạt THƯA và gieo xong thì ĐỪNG QUAN TÂM nữa. Để yên cho tụi nó lớn. Cảm ơn “thảm họa se sẻ” =)).

Đậu bắp

Quá nhiều hạt giống cũ. Mình mang ra vứt hết. Vứt dưới gốc trang để bón cây luôn thể.

Vài hôm sau, một tá hạt nẩy mầm. Trong một tá không được chăm chút, không đủ nắng, chỉ còn một cây sót lại.

Mình. Quan sát và tưới nước. Không hy vọng. Thi thoảng cho thêm chút đất, chút phân khi thấy lá nó đã thật bóng, thật đẹp (đã potential =))).

Ngoài kia, sân đầy nắng, mình chăm chút tầm 40 chục cây đậu bắp trong thùng xốp. Cho ăn bao nhiêu là phân là đất.

Chen chút với đám bông trang để lấy nắng. Cây đậu bắp con lớn phổng phao mỗi ngày. Theo thời gian, nó trở thành đậu bắp Sumo. Thân phải gần nửa thân cây đu đủ, cành lá xum xuê mà không có lấy một cái bông.

Mình. Mấy lần đã định bứng bỏ đi rồi. Không có gì cho vô nồi thì để làm gì. =))

Rồi một ngày kia nó ra bông rồi ra trái. Chưa bao giờ mình thấy bông to và trái to đến vậy. Trái nó mập, dài phải gấp rưỡi, gấp đôi trái bình thường. Mỗi cây trung bình cho tầm 20 trái. Nó đã cho gần trăm trái.

Bí đỏ

Mình hay vứt rác nhà bếp vào mấy gốc cây. Có một dạo bí lên xanh um, leo trèo như người nhện. Sáng sáng là có mấy chục bông bí luộc. Gần nửa chục trái thì nằm lơ lửng trên cao. Đậu trái là do bông cái cao quá không hái tới. Chứ với tới là cũng vô nồi. =)).

Rác cũng hay quá nhỉ? =))

Mèo hàng xóm

Rất thích bươi đất ị và bươi đất cho vui.

Cây con mới nhú mầm khỏi mặt đất sáng ra là thấy lật gọng tan hoang.

Mình. Thân thiện với nó đi, chắc nó sẽ hiền. Làm thân. Cho nó sang chơi. Vẫn bươi, vẫn ị. Bực, đuổi nó về. Nó cào luôn chỗ có cây lớn. (Ai nói mèo không biết get even =))).

Đổi chiến thuật. Chỗ nào mèo cào, để yên đó, mốt nó thấy mình làm ngơ không qua cào nữa. Mèo. Chỗ nào cào mà để yên tui cào lấn qua chỗ chưa cào. =))

Lại đổi chiến thuật. Chỗ nào mèo cào, ngay lập tức làm lại đẹp đẽ, gieo hạt giống mới. Mèo. Cào vài lần rồi mệt: ủa, sao cây vẫn lên, có ma thuật chăng, thôi không cào nữa. =))

Lêu lêu!

Mùa nắng trồng gì cũng tốt.

Mùa mưa. Trời chuyển đen cái là hai má con lật đật đem tấm bạt che mưa cho từng chậu một.

Cuối cùng thì, sình bám vẫn chặt mặt dưới lá dền không sao rửa sạch. Kiến đẻ trứng trong lá rau muống. Dòi lúc nhúc trong trái khổ qua. Sâu nhiều vô kể. Cỏ dại mọc khắp nơi.

Mùa mưa. Mùa của hơi đất, của cây cỏ thơm mát, của mỗi sáng đi ngắm mấy cái nhộng bướm trên tường/ trên cành cây chanh rồi đoán xem chừng nào có bướm.

Mùa mưa, mùa ra chợ mua rau =)).

Năm năm, mình học được rằng: thôi sống đừng cố quá. Có những thứ cực quá cuối cùng cũng không bằng ngồi đó …đợi trời cho =)).

Sống thuận tự nhiên là đừng dùng ý chí của mình để trồng rau. Trời cho gì ăn đó, trời không cho thì …. ra chợ mua rau. =))

Mùa mưa. À quên. Mùa nắng. Mình. Vẫn chăm chỉ làm vườn. ^^