Hôm kia khi mình viết về sự DỪNG LẠI và nhận được vài câu hỏi. Hôm nay mình chia sẻ về hành trình thực tập DỪNG LẠI của mình.
DỪNG LẠI là gì?
Với mình, DỪNG LẠI…
…là một khi mình nhận ra những thói quen/ hành vi đang làm tổn hại đến sức khoẻ/ tinh thần thì mình có khả năng BUÔNG BỎ;
…là có TỰ DO NGHỈ NGƠI khi nào thấy mệt mỏi, có thể ngừng công việc đang dang dỡ mà không phải vướng bận suy nghĩ; là khi tối đến, não mình có thể thư giãn để có một giấc ngủ ngon/ liền mạch;
Những gì tổn hại đến mình thì không làm. Mệt thì nghỉ. Nghe đơn giản nhưng làm không dễ.
BUÔNG BỎ NHỮNG THÓI QUEN GÂY TỔN HẠI ĐẾN SỨC KHOẺ VÀ TINH THẦN
Mình nhận ra những thói quen làm tổn hại đến mình được nuôi dưỡng từ những giá trị đã được công nhận theo năm tháng, từ những người quan trọng trong cộng đồng nhỏ của mình.
Mình nhận ra điều này ở những ngày thực tập ngồi thiền đầu tiên. Đó là khoảng thời gian đầu 2018 sau khi nhận ra tầm quan trọng của thiền định lên sức khoẻ và công việc coaching. Dù biết rằng thiền giúp mình tĩnh tâm, lắng nghe sâu, đồng cảm sâu sắc với khách hàng, tốt cho sức khoẻ thể chất và tinh thần… Những ngày đầu tiên mình không tài nào ngồi quá được 10 phút. Ngồi chừng 5 phút là mình có cảm giác như có ngọn lửa thiêu đốt trong lòng. Đầu óc thì liên tục lên kế hoạch, cơ thể thì muốn vùng lên đứng dậy để làm việc này việc kia.
Đó là trải nghiệm đầu tiên giúp mình nhận ra cái hình ảnh một nhân viên “gương mẫu”: “tất bật, luôn tay luôn chân, làm gì cũng nhanh, gọn, lẹ, liên tục không ngừng nghỉ, cần cù bù thông minh, có tinh thần trách nhiệm” – là giá trị mình đã được công nhận ở những nơi làm việc cũ, là giá trị mình liên tục xây dựng trong hơn 10 năm và vô cùng tự hào. Những giá trị đó chính là thứ năng lượng đã không cho phép mình ngồi yên tận hưởng những hơi thở bình an.
Để có thể ngồi yên thiền định, mình đã phải buông bỏ những giá trị đó, đã phải tự hỏi mình đâu là những giá trị mình muốn hướng tới trong hành trình tiếp theo. Thong dong, Bình an và An lạc là những giá trị mình đã quyết tâm theo đuổi.
Cơ mà buông bỏ những giá trị cũ cũng không dễ. Chúng là một phần dấu hiệu nhận dạng (identity) của mình trong mắt đồng nghiệp/ bạn bè/ người quen. Buông bỏ những giá trị này cũng đồng nghĩa với rủi ro đánh mất những mối quan hệ ấy vì người ta đột nhiên thấy mình lạ lẫm: Sao chị Thảo giờ cái gì cũng chậm, sao chẳng còn một Thảo với nhiều năng lượng/ luôn sống chết hết mình để lao vào làm cái này cái kia…
Mình đã phải tập mỉm cười không phản kháng, không giải thích, cũng không cố gắng níu kéo những mối quan hệ ấy. Chỉ thầm hy vọng một ngày nào đó, chúng ta sẽ có thể gặp lại và cùng nhau đi chung một hành trình.
Nhờ thực tập Meditation & Mindfulness, mình nhận ra những giá trị xưa cũ có thể mang đến cho mình những thành tựu, có được những vị trí nhất định trong xã hội, được nhiều người ngưỡng mộ. Nhưng chúng chỉ mang đến cho mình niềm một vui lớn ở cuối hành trình. Thứ niềm vui to, nổ ầm ầm vang vọng nhưng cũng tắt và bị lãng quên rất nhanh. Để rồi sau khi âm thanh chiến thắng không còn nữa, mình lại phải tiếp tục lao đi để tìm một niềm vui khác.
Nhờ thực tập Meditation & Mindfulness, mình nhận ra Bình an và An lạc từ bên trong mới thật sự là điều mình tìm kiếm. Mình nhận ra rằng không cần phải vất vả để rượt đuổi theo những điều làm cho mình phải hao tâm tổn trí, chỉ cần dừng lại, tập hít những hơi thở nhẹ nhàng, thật sự sống sâu sắc trong từng khoảnh khắc thì nhìn một cọng cỏ dại bên đường cũng có thể mang lại Bình an.
MỆT THÌ NGHỈ
Sau khi nhận diện và buông bỏ những giá trị cũ, mình cứ ngỡ sẽ được thong dong rảo bước trên hành trình của mình. Thế mà mình phải đổi mặt với những đêm khó/ mất ngủ và bao tử quậy lung tung.
Những đêm mất ngủ đầu tiên, mình cứ ngỡ là do tuổi tác =)). Nhờ thiền tập trong những đêm ấy mà mình có thể thấy rõ những khao khát (desires) mới lại bắt đầu kiểm soát cuộc sống của mình. Mình nhận ra tuổi tác càng chồng chất, khao khát càng nhiều. Muốn làm được điều này, điều kia. Lắm lúc, những khao khát ấy lại tinh vi khoác những lớp áo như: giúp đỡ người khác, tạo ảnh hưởng tốt cho xã hội, sống một cuộc đời có ý nghĩa…
Nhờ thực tập Meditation & Mindfulness, mình có thể nhìn sâu và nhận ra động cơ bên trong của dòng năng lượng đang lôi mình đi, làm mình hao tâm tổn trí, lắm lúc lại là muốn chứng minh cho cả thế giới/ cho những người xung quanh biết về năng lực của bản thân, để nuôi dưỡng cái tôi của mình.
Làm sao để buông bỏ?
Với mình thì: ĐAU QUÁ thì buông 🙂
Mình là người học bằng chính trải nghiệm của bản thân, người khác nói không nghe. Nên mình phải tự nếm trải đau khổ, hay mình vẫn dùng từ là TỰ THẤY những điều mình làm đang gây tổn hại đến bản thân ra sao thì mới dừng lại.
Meditation giúp tâm trí mình tĩnh lặng để nhìn ra insights/ gốc rễ của vấn đề, giúp mình kết nối và lắng nghe cơ thể. Mindfulness giúp mình tăng khả năng tự nhận thức về bản thân (self-awareness) – biết được những hành vi/ thói quen nào đang làm cơ thể mệt để dừng lại.
Ví dụ như nhờ Mindfulness mình mới nhận ra là việc viết blog sau 4 giờ chiều sẽ làm cho não mình quá phấn chấn và nó sẽ không chịu đi ngủ lúc 9 giờ tối. Nếu là mình của những ngày trước, sẽ google/ hỏi người này người kia cần ăn gì/ uống thuốc gì để bắt cơ thể có thể làm việc nhiều thời gian hơn/ ngủ đúng giờ hơn chứ không chịu lắng nghe và làm theo nhu cầu của nó.
Đó là sơ lược về hành trìnhh DỪNG LẠI của mình. Mình cũng chỉ đang dò dẫm từng bước đi thôi. So với mấy năm trước thì đỡ nhiều rồi, nhưng mà mình cũng chưa đạt được trạng thái muốn dừng lúc nào cũng được. 🙂
Hy vọng những chia sẻ này có chút hữu ích cho bạn/ anh chị đã nhận ra tầm quan trọng của việc DỪNG LẠI. ^^
Thao Pham
ICF Professional Certified Coach