Ghét (tạm dịch từ Hate) tính kỳ. Nó trân quý một số giá trị sống nhất định như chân thành, trung thực, liêm chính, tử tế… Hễ nó thấy ai không cùng quan điểm sống là bỏ ngay vào rổ có dán nhãn “nghỉ chơi”.
Chẳng cần biết người ta sống ra sao, chỉ một lần phạm luật là vô rổ. Rổ nó ngày một phình to vì bạn của những người bị ghét cũng được nhét luôn vào rổ.
Một ngày cuối năm, mình gặp lại một em đồng nghiệp cũ. Em ấy vừa chuyển sang công ty mới, vị trí mới, dẫn dắt một bộ phận to bự. Em ấy nhờ mình giúp các bạn trong nhóm khai phá tiềm năng bằng công cụ StrengthsFinder. Ngân sách công ty hạn hẹp nên tụi mình thỏa thuận: mình sẽ làm gần nửa tá hội thảo; sau khóa học, nếu có ảnh hưởng thật sự lên hiệu quả công việc, các bạn trong nhóm sẽ giúp mình chia sẻ cảm nhận.
Họp xong, ai về làm việc nấy. Em ấy về sắp xếp chuẩn bị. Mình cố gắng hoàn thành cho xong những dự án còn dang dỡ. Đang chạy bon bon thì mình lăn ra ốm đúng ba tuần. Lăn đúng nghĩa là nằm trên giường rên rỉ vì nóng sốt, leo được xuống bếp ăn chút ít gì đó và đến được phòng khám gặp bác sỹ, nhờ cuộc viếng thăm đột ngột của hai bạn viêm họng và sốt siêu vi.
Tất cả hội thảo, các buổi coaching đều phải dời lại. Khách hàng thông cảm thì cho dời lịch. Khách hàng không thể dời ngày sự kiện của họ thì mất hợp đồng. Đó là lần đầu tiên mình trải nghiệm chuyện sức khỏe của người làm start-up một mình quan trọng đến mức nào. Ngày xưa đi làm thì ốm được nghỉ; sếp, đồng nghiệp gửi email hỏi thăm, bảo hết ốm hẳn hãy vào; đến bệnh viện có bảo hiểm công ty lo; lương thưởng nhận đầy đủ. Giờ chỉ cần lăn ra ốm thì mọi thứ chỉ mình mình lo.
Mà cũng đáng tội tham việc, quên lắng nghe cơ thể và chăm sóc bản thân nên mới có ngày này. Ba tuần mệt mỏi đã giúp mình quyết tâm lên kế hoạch chỉ nhận đúng một số lượng khách hàng, hội thảo nhất định cho từng tuần.
Kế hoạch lên xong, nhớ lại lời hứa với em đồng nghiệp cũ mới hết hồn. Làm xong dự án đó chắc thu nhập của mình giảm hơn nửa trong gần hai tháng. Điều mình có thể làm tốt nhất là giúp làm một hội thảo cho những bạn báo cáo trực tiếp cho em ấy mà thôi.
Ngồi vào bàn soạn thư. Câu chữ viết xong rồi mà sao cứ bị ai đó xóa đi. Nhìn lên thấy Ghét đang nhíu mày cau có:
“Tụi mình đã nghỉ chơi với mấy người nói hai lời. Sao giờ bạn làm vậy?”
Mình lặng người. Lần đầu tiên mình nhận ra giá trị sống không chỉ có đúng và sai. Chúng là những phạm trù có hai thái cực: “hoàn toàn không” và “thật hoàn hảo”. Cam kết sống với những giá trị mình trân quý là một hành trình theo đuổi sự hoàn hảo. Không thể sống đúng với những gì mình đang theo đuổi trong một điều kiện hoàn cảnh nào đó không có nghĩa mình hoàn toàn đi ngược lại với những giá trị sống của mình.
Và mình chấp nhận mình chỉ đang trên con đường theo đuổi sự hoàn hảo. Tại thời điểm này mình chưa đạt được cột mốc hoàn hảo như mình đã từng tự hào. Chấp nhận sự chưa hoàn hảo của bản thân cũng giúp mình chấp nhận sự chưa hoàn hảo của người khác và cái rổ “nghỉ chơi” của mình nhẹ hẫng đi.
Ghét đã bao giờ đến thăm bạn?
Nó đã thì thầm với bạn điều gì?
Bạn sẽ làm gì để cái rổ “nghỉ chơi” nhẹ bớt?
Thao Pham
ICF Professional Certified Coach
#loveYOURemotions