#hanhtrinhtuGHETdenYEUTHUONG

Thông điệp của Hạnh Phúc: ‘Cuộc sống thật tươi đẹp’ (Happiness says ‘Life is good’ – Dan Newby)

Nếu như Thầy Dan Newby của tôi mô tả đúng về Hạnh Phúc thì dường như Hạnh Phúc chưa bao giờ ở bên tôi quá lâu. Hạnh Phúc là một người bạn bí ẩn, cứ thoắt ẩn thoắt hiện, đến trong bất ngờ, ra đi không hề báo trước. 

Bạn ấy thường thích tôi mặc một bộ đồ hiệu nào đó trông bụi bụi, vừa đi vừa thong dong gặm cây kem McDonald $1SGD trong những khu mua sắm sang trọng. Bạn ấy hình như cũng thích những mảng trời xanh thẳm, những bãi cỏ xanh mướt trải dài ngút tầm mắt, hay những hàng lá phong rực rỡ kiêu kỳ của mùa thu. Có đôi khi bạn lại thích đi tản bộ cùng tôi dưới những hàng đại thụ, lặng ngắm từng vạt nắng cuối ngày trong tiếng lá rơi rất khẽ.  

Tôi cứ ngỡ có một chiều không gian và thời gian nào đó đang nắm giữ Hạnh Phúc. Chỉ khi nào đến được đúng nơi ấy, thời khắc ấy, tôi mới lại được ở bên cạnh bạn ấy. 

Một ngày kia tôi gặp lại Hạnh Phúc ở một nơi thật bất ngờ. Đó không phải một hay hai bạn Hạnh Phúc. Đó là một Làng Hạnh Phúc. Tôi chưa từng thấy ở nơi đâu có nhiều các bạn Hạnh Phúc đến vậy. Hạnh Phúc sáng bừng trong đôi mắt. Hạnh Phúc giòn tan trong tiếng cười. Hạnh Phúc nhẹ tênh trong từng bước chân, hơi thở. 

Các bạn Hạnh Phúc nơi này không cần những khu shopping sang trọng hay những hàng đại thụ. Các bạn ấy dường như còn có ít hơn rất nhiều so với những gì tôi đang có. Vậy mà các bạn ấy vẫn cứ là chính mình, là Hạnh Phúc. 

Đang mãi cười toe toét ngắm cả Làng Hạnh Phúc đi qua đi lại trước mặt mình thì có ai đó đến ngồi cạnh tôi bắt chuyện: 

  • Vui ghê ha.   
  • Ủa Hạnh Phúc, bạn sống ở đây sao? Làm sao để bạn theo mình về nhà? 
  • Mình vẫn luôn muốn bên bạn mỗi ngày đó chứ. Chỉ là mình không có cơ hội đến gần bạn. Bạn lúc nào cũng chơi cùng Không Bao Giờ Hài Lòng (Discontentment) mà bạn này với mình giống như mặt trời và mặt trăng vậy đó. 

Tôi chợt vỡ ra. Hạnh Phúc chẳng phải là một người bạn kiêu sa, luôn đòi hỏi một cuộc sống xa hoa như tôi từng nghĩ. Tôi nghĩ phải làm bạn với Không Bao Giờ Hài Lòng, thu gom thật nhiều thứ để có thể gọi Hạnh Phúc trở về. 

Hạnh Phúc rất mộc và rất gần. Bạn ấy sẽ ở ngay bên tôi khi tôi chịu buông bỏ những mong cầu chưa bao giờ có điểm dừng. Bạn ấy chỉ cần tôi nhìn nhận: Cuộc sống của mình đã có quá dư thừa những điều kiện để có được Hạnh Phúc. Cuộc sống của mình đã quá tuyệt vời! 

Buông bỏ những mong cầu, những dự định còn dang dỡ, những điều tâm huyết mình mơ mộng bấy lâu nay không phải là điều dễ dàng. Nhưng thôi cứ buông xuống thử để xem Hạnh Phúc có theo tôi về nhà không. 

Hạnh Phúc không những giữ đúng lời hứa mà còn tặng tôi nhiều món quà thú vị. Ở bên bạn, tôi thấy mỗi ngày dường như ngắn lại mặc dù tôi đã chuyển sang thức dậy từ 4 giờ sáng. Hạnh phúc làm cho món ăn ngon hơn, các giấc ngủ sâu hơn. 

Hồi xưa tôi nghĩ ở bên Hạnh Phúc chắc toàn chơi là chơi. Rồi mình có khi sẽ trở thành một người lười nhác, sống không có mục đích. Vậy mà giờ đây tôi thấy mình làm được rất, rất nhiều việc hơn trước, làm xong cảm thấy rất hài lòng và lại muốn làm nhiều hơn nữa. 

‘Phượt’ cùng Hạnh Phúc, tôi không cần phải đắn đo lâu trước những ngã rẻ còn mờ sương. Chúng tự nhiên trở nên rất rõ ràng vì tôi đã hiểu được luật chơi: cứ chọn cung đường nào mà Hạnh Phúc thích đi. 

‘Không phải là phải đạt được hết tất cả những mong cầu để có được Hạnh Phúc. Có Hạnh Phúc là sẽ có được tất cả những mong cầu.’ – Đó là bài học quí tôi nhặt được trên con đường mưu cầu Hạnh Phúc cho mình. Còn bạn thì sao? 

Thêm một vài câu hỏi cho các bạn thích suy ngẫm:

  1. Với tôi, Không Bao Giờ Hài Lòng đã cản trở tôi làm bạn với Hạnh Phúc, với bạn, đó là (những) bạn Cảm Xúc nào?
  2. Bạn có muốn có Hạnh Phúc bên mình? Bạn sẽ làm gì để có thể làm bạn với Hạnh Phúc? 

Written by Pham Thi Thanh Thao

#hanhtrinhtuGHETdenYEUTHUONG

P.S.: Làng Hạnh Phúc còn được nhiều người biết đến với tên Làng Mai.