Sáng mở mắt dậy và cái video clip rất ngắn chỉ 2 phút này của Simon Sinek đã làm tôi tỉnh táo hẳn, giống như vừa được uống một ly chanh dây to đùng, nên muốn chia sẻ với mọi người.
Lo lắng hay hào hứng. Hai cảm giác này có cùng biểu hiện: tim đập nhanh và ra mồ hôi tay khi tâm trí bạn nghĩ về một tình huống sắp diễn ra. Các vận động viên thi đấu thế vận hội luôn tự nói: “Mình thấy rất hào hứng’ thay vì ‘Mình rất hồi hộp’. Simon Sinek đã quan sát được điều thú vị này và đã thử áp dụng khi một lần ngồi trên một chuyến bay bị rung lắc mạnh. Sau đó anh tiếp tục áp dụng mỗi khi cảm thấy lo lắng khi phải thuyết trình trước những khán giả quan trọng và thấy rất hiệu quả.
Tôi thấy rất hay vì cũng đã có một trải nghiệm tương tự trong chuyến chinh phục Annapurna Base Camp hồi cuối tháng 4. Ở chặng cuối cùng chúng tôi được đi xe jeep từ độ cao khoảng 1000m về lại Pokhara. Đường đi khá mạo hiểm với một bên là vách núi cao và một bên là vực thẳm. Khoảng cách mặt đường chỉ vừa đủ cho hai xe đi qua – hẹp đến nỗi mà hai bác tài đi ngược chiều vẫn hay chạy chậm để bắt tay nhau rất quyến luyến và thân thương :). Đường đi đầy đá sỏi, quanh co uốn khúc, xuống dốc liên tục và ngoằn nghèo. Đoàn đông nên bọn tôi được tách làm ba xe. Nhóm tôi may mắn được vào xe một bác tài khá trẻ. Vừa lên xe là bạn ấy mở nhạc sàn vô cùng sôi động. Cả bọn lắc lư theo nhạc chưa được 5 phút thì được chứng kiến ngay màn vượt mặt vô cùng ngoạn mục. Kể từ giây phút đó thì bạn liên tục vượt các xe khác, quyết tâm không để hành khách của mình hít khói xe nào cả =)). Với một người có talent Deliberative – có khả năng nhìn thấy nhiều rủi ro có thể xảy ra – thì chắc chắn tôi đã kêu dừng xe hoặc đổi xe nếu tôi ngồi trên xe một mình. Đi cùng tôi là hai bạn trẻ siêu hài hước – mà tôi đoán chắc có Positivity cao. Hai bạn liên tục chọc cười và nói nhảm rồi trêu ghẹo bác tài (bằng tiếng Việt) làm tôi cứ cười hahaha và nói nhảm theo suốt chuyến đi. Sự vui vẻ đã xua tan cơn sợ hãi. Ý thức được tác dung của sự lạc quan, tôi đã quyết tâm giữ tinh thần tích cực, cười thật to mỗi khi có thể ở chuyến về từ Pokhara đến Kathmandu với chất lượng đường đi và tài xế cũng ‘ngang nhau’. Kết quả là tinh thần rất tích cực, không một chút lo âu sau 8 giờ di chuyển.
Sự lạc quan luôn là một bài thuốc hữu hiệu để vượt qua những tình huống căng thẳng. Thay đồi ngôn ngữ chúng ta tự nói với chính mình theo hướng lạc quan hơn là bước quan trọng đầu tiên để giải quyết vấn đề. Hãy thử nhé!
Positivity lightens darkness and open possibilities.