Đố bạn mấy cái cây mình chụp tên gì? Chưa thấy hoa thấy trái chắc là hơi khó đoán ha. Thôi cho luôn đáp án để đỡ hại não: Đậu bắp!
Cây đậu bắp gieo hạt ba hôm là nẩy mầm. Vài tuần là lên lá thật rồi thêm vài tuần nữa là ra hoa, kết trái. Mỗi ngày chỉ việc tưới nước, đắp gốc lại nếu lỡ tay xịt nước làm các em ấy ngả nghiêng. Các bạn đậu bắp nhà mình chỉ vừa mới ra nụ. Mỗi sáng thức dậy, nhìn thấy sự trưởng thành của các em ấy, mình lại được nhắc nhở về một bài học lớn được học gần đây: Quan sát những mong cầu để an yên vững bước.
Từ khi khởi nghiệp Coaching, mình hay có duyên với những bạn làm Start-up với sứ mệnh mang lại những giá trị có ích cho cộng đồng. Hoặc cũng có thể vì mình làm Start-up với cùng chí nguyện nên mình đặc biệt chú ý những bạn này. Rồi không ít lần mình đọc được những chia sẻ về những khoảnh khắc thất vọng xen lẫn ấm ức: Sao mình làm việc có ích mà không ai hiểu? Sao tâm mình tốt mà bị nghi ngờ? Sao đi hoài mà chưa tới?
Đó là những khoảnh khắc có thể làm chùn bước bất cứ ai. Người càng nhiệt tâm lại càng đau khổ.
Nhân duyên nhận được bài học quý về sự mong cầu đã đến với mình trong một khoảnh khắc như thế. Hôm ấy mình nằm lăn ra giường chẳng thiết tha điều gì, chỉ mong muốn tìm chút bình yên. May thay Youtube hiện lên một bài giảng của thầy Minh Niệm. Mình chẳng nhớ chính xác từng câu chữ, chỉ nhớ ý chính: Mong cầu là nguồn gốc của khổ đau. Cho đi cùng với mong cầu, đặc biệt là những MONG CẦU VÔ HÌNH mà mình không tự nhận thức được, lại càng đau khổ.
Mong đợi vô hình dù là nhỏ nhất cũng có thể mang đến khổ đau. Ngày trước mình mở những lớp học miễn phí. Hoàn toàn không mong đợi giá trị vật chất như thu nhập hay quảng cáo cho những lớp học khác, vậy mà vẫn không được an yên. Nhìn sâu, thì ra mình vẫn ngấm ngầm mong cầu được cảm thấy vui khi nhìn thấy các bạn học được một điều gì đó để giải quyết những vấn đề của họ. Đơn giản vì trong lớp sẽ có bạn làm được và có bạn không. Sự thất vọng của một số bạn ngay lập tức lấy mất niềm vui vì mong cầu không đạt được.
Mình cũng học được từ thầy Minh Niệm rằng: Chỉ có sự cho đi/ sự hiến tặng tuyệt đối sẽ mang lại hạnh phúc. Nhưng để đạt đến trạng thái này là quá sức của mỗi chúng ta. Ngay cả thầy khi viết sách với mong muốn được chia sẻ với mọi người, không vì bất cứ lý do nào khác, thì đó cũng là một loại mong cầu.
Hướng đến sự hoàn hảo, sự an yên tuyệt đối là điều rất khó đạt được nhưng để không thất vọng và uất tức lại là điều không khó. Chỉ cần mang những MONG CẦU VÔ HÌNH RA ÁNH SÁNG, mình biết mình mong cầu điều gì, mình chấp nhận đang có những mong cầu cho bản thân và điều này có thể bị trả giá thì mình sẽ giảm được đau khổ rất nhiều.
Giờ đây mỗi khi mình ký một hợp đồng mới dù với công ty hay cá nhân, và đặc biệt là những dự án vì cộng đồng, câu hỏi đầu tiên là: Mình đang mong cầu điều gì? Sau đó sẽ là: Mình đã cố gắng hết sức để đạt được những mong cầu này chưa?
Nếu đã cố gắng hết sức mà vẫn chưa đạt được, mình sẽ nhớ về những cây đậu bắp. Biết đâu ở thời điểm này, cây đậu bắp của mình mới được vài lá non hay chỉ mới ra nụ. Muốn được hái trái, mình cần phải tiếp tục cần mẫn vun tưới chúng mỗi ngày.
#HowOntologicalCoachingCanHelp
Thao Pham
ICF Professional Certified Coach