Tội lỗi có ước mơ sau này được làm thầy Giám thị. Hễ mình làm gì đó sai sai là nó không bao giờ để yên.
Thông điệp của Tội lỗi: “Khi làm điều đó, mình đã phá vỡ TIÊU CHUẨN của chính mình.”
Hôm trước Tết, trời se lạnh, trong vô vàn món ăn quê nhà không thèm, lại đâm thèm món Masala nấm ăn với bánh Nann tỏi của các bạn Ấn. Buổi xế không ăn, dành bụng để ăn thiệt ngon buổi chiều. Chiều ngồi chờ anh Grab giao hàng, sung sướng mở hộp, mùi thơm nức, chấm miếng bánh Nann thì: Ủa cái gì vậy ta? Sao có mấy miếng thịt cừu?
Thì ra bạn chủ quán muốn lấy lòng khách đã tự động “nâng cấp” món Masala nấm rau củ thành Masala cừu. Từng là fan ruột của Masala cừu, đã từng ăn mỗi trưa không biết ngán, sao mình không biết đây là món tuyệt chiêu của các nhà hàng, nhưng giờ thì bụng sôi réo mà đồ ăn ngon trước mắt lại không được ăn. Giận quá bốc ngay điện thoại liền:
“Chị ơi hồi nãy đặt Masala nấm sao giờ có thịt cừu?”
“Món có cừu đắt tiền hơn đó chị…”
“Nhưng ở nhà ăn chay làm sao ăn được?”
Sững sờ trong vài giây…
“Xin lỗi chị tại anh đầu bếp ảnh nấu…”
Vài phút sau “Chị ơi, cho em địa chỉ để giao hàng lại, tụi em thấy áy náy quá…“… “Thôi lỡ rồi, không sao…“
Chỉ có vậy mà Tội lỗi nó theo dằn vặt mình cả buổi chiều “Người ta thấy bạn thích món ăn của người ta, đặt hàng lần hai nên người ta cho bạn thêm cừu, vậy mà bạn không chịu đợi nguôi giận nhắn tin là được rồi, gọi điện phàn nàn làm chi để quản lý và đầu bếp phải to tiếng với nhau.”
“Vậy bạn nói mình nghe là mình đã phá vỡ TIÊU CHUẨN gì của bản thân?”
“Bạn đã hứa cố gắng không tạo ra năng lượng xấu cho người xung quanh và lần này bạn đã vi phạm”
“Uhm… mình đã vi phạm lần này vì mình quá đói. Mình chấp nhận là chưa sống được như tiêu chuẩn đã đặt ra trong trường hợp này. Lần sau mình sẽ đợi nguôi giận hẳn rồi mới nói chuyện với người ta.”
Tội lỗi ra đi và lòng mình nhẹ nhàng hơn.
Đó là câu chuyện của vài tuần trước. Tội lỗi chỉ ở cạnh mình vài giờ. Ngày xưa nó ở với mình lâu lắm, đôi khi cả tuần rồi thỉnh thoảng lại mang chuyện cũ ra nhắc nhở. Nó cũng ở với các bạn khách hàng của mình lâu nữa. Có bạn gặp mình mà mệt mỏi vì nó cứ theo lãi nhãi kết tội người ta. Cho đến khi hỏi ra tiêu chuẩn gì, từ đâu bạn lại tự đặt ra những tiêu chuẩn đó thì mới nhẹ lòng.
Khá nhiều trường hợp tiêu chuẩn các bạn tự đặt ra là cận trên của sự hoàn hảo như không bao giờ làm cho người khác buồn, luôn luôn phải giúp đỡ người khác trong mọi hoàn cảnh, … mà chưa nhận ra rằng chúng ta sẽ không bao giờ chạm đến sự hoàn hảo, chúng ta vẫn đang trên con đường phát triển bản thân, mỗi ngày tiến một bước gần hơn đến sự hoàn hảo là tuyệt vời lắm rồi.
Đặt ra tiêu chuẩn để vươn tới, để trở thành phiên bản tốt hơn mỗi ngày là điều đáng quý. Nhưng nếu Tội lỗi đang thăm viếng bạn quá thường xuyên, hút hết năng lượng tích cực của bạn thì đã đến lúc bạn cần “nói chuyện” với bạn ấy để xem xét lại những tiêu chuẩn mình đang tự đặt ra cho chính mình. Bạn có thể thử những câu hỏi sau:
- Mình đã phá vỡ những tiêu chuẩn nào của bản thân trong tình huống đó?
- Những tiêu chuẩn đó từ đâu mà ra?
- Mình sẽ giữ hay sẽ điều chỉnh lại bộ tiêu chuẩn này?
- Nếu giữ lại, mình sẽ làm gì để không vi phạm lần sau?
- Nếu thay đổi, mình sẽ thay đổi như thế nào?
Thao Pham
ICF Professional Certified Coach
#loveYOURemotions
Trích dẫn thông điệp của Tội lỗi:
Guilt: In doing that, I broke my own standards.
The Field Guide to Emotions by Dan Newby.