#hanhtrinhtuGHETdenYEUTHUONG

Một sáng nọ tôi tỉnh giấc trong cái se lạnh và sự tĩnh mịch tuyệt đối. Có điều gì đó rất khác lạ đang diễn ra mà tôi chưa giải thích được. Ngồi lặng yên hít thở bầu không khí trong lành, tôi chợt nhận ra sáng nay mình không bị đánh thức bởi các bạn đồng hành. 

Nhiệt Huyết không còn nôn nóng kéo chân tôi xuống giường khi vẫn còn lơ mơ ngủ. Bạn ấy đang cuộn tròn thở đều bên cạnh Hạnh Phúc. 

Giận, Xấu hổ không còn la mắng Sợ từ sáng tinh mơ như mọi hôm. Ba bạn vẫn còn ngủ say bên bếp lửa. Trong lúc lơ mơ đêm qua, tôi nghe Giận cám ơn Sợ vì đã giúp đoàn tránh được nhiều hiểm nguy. Xấu hổ xin lỗi vì đã từng hiểu nhầm và ghét bỏ Giận. 

Tự Chỉ Trích và Nghi Ngờ Bản Thân tựa đầu và vai Tự Hào. Một tấm thiệp với dòng chữ: ‘Cám ơn hai bạn đã giúp mình được tự hào hơn’, nằm yên ắng kế bên. 

Buồn tựa vào Vui ngồi lặng lẽ ngắm bình minh ở góc lều. 

Bước ra khỏi lều nhìn quanh, tôi chợt nhận ra đêm qua mình đã đến được trạm đầu tiên: Trạm Yêu Thương (Self-compassion Station) – trạm dừng chân mà tôi chưa bao giờ lên kế hoạch hay chủ đích đi tìm. Trời bên ngoài se lạnh mà tim tôi thật ấm. Tôi cảm nhận An Yên đang ở thật gần, từ sâu thẳm trong tôi. 

Tôi không biết mình sẽ phải đi thêm bao xa, chạm mốc bao nhiêu trạm hay mất bao lâu để đến được nơi mình đang tìm kiếm. Tôi cũng không biết trạm tiếp theo đang chờ đợi mình phía trước tên gì. Tôi chỉ biết rằng tôi sẽ tiếp tục đi và tiếp tục sống trong từng khoảnh khắc với tất cả yêu thương.

.       .       .       .       .       .       .        .       .       .       .

Tôi sẽ chẳng bao giờ đến được Trạm Yêu Thương nếu không có cơ duyên được đọc, hiểu và thấm một phần những lời dạy từ sách của Thầy Thích Nhất Hạnh. Mindfulness là nền tảng giúp tôi có được sự tĩnh lặng để nhìn sâu vào chính con người mình và bình yên quan sát những chuyển hóa từ bên trong. 

Tôi sẽ chẳng thể nào hiểu được thông điệp của các bạn đồng hành, nếu không được truyền dạy những kỹ năng lắng nghe và đặt câu hỏi từ những Thầy Cô tôi đã có duyên được gặp mặt ngoài đời, qua những khóa học online hay những trang sách quí trên con đường Coaching. 

Tôi biết ơn những bạn/ anh/ chị đã tin tưởng và cho phép tôi cùng đi một đoạn trên hành trình khám phá bản thân. Những câu chuyện của mọi người là nguồn cảm hứng bất tận giúp tôi nhìn sâu hơn vào bản thân mình. 

Sau cùng, tôi cám ơn bạn bè/ anh/ chị luôn thầm lặng dõi theo những nẻo đường tôi đã đi qua. 

.       .       .       .       .       .       .        .       .       .       .

Chào tạm biệt Trạm Yêu Thương (Self-Compassion Station)!

Written by Pham Thi Thanh Thao

#hanhtrinhtuGHETdenYEUTHUONG